như còn mãi mùa đông ở quanh đây
sớm mai này thân biếng lười thức dậy
vùi nỗi riêng trong chăn gối u mê
nắng không về cho ấm vàng khung cửa
trời mù mây lạnh hồn đau khép kín
giữa mộng thực nằm buông thả theo ngày
mờ hư ảo căn phòng màu tường trắng
nghe cô đơn lắng đọng cõi buồn tênh
dường em đi khi ngày chưa rõ mặt
dại xác hời . co quắp . ngẩn ngơ ta