một hôm em cười
một ngày tôi khóc
thờ thẫn buồn vui
ta đời lăn lóc
qua rồi ngày tháng
cây cành có tuổi
ta cũng theo đời
rượt bắt trăm năm
vui buồn thân phận
con đường tử sinh
tôi em cười khóc
đẩy đưa nhân tình
một hôm ra biển
nhìn trời mông mênh
ngàn khơi thuyền nhỏ
ôi đời mong manh
nhẹ cơn gió thổi
bụi cát bay bay
về đâu nguồn cội
như dường xa xôi
.
.
một ngày tôi khóc
thờ thẫn buồn vui
ta đời lăn lóc
qua rồi ngày tháng
cây cành có tuổi
ta cũng theo đời
rượt bắt trăm năm
vui buồn thân phận
con đường tử sinh
tôi em cười khóc
đẩy đưa nhân tình
một hôm ra biển
nhìn trời mông mênh
ngàn khơi thuyền nhỏ
ôi đời mong manh
nhẹ cơn gió thổi
bụi cát bay bay
về đâu nguồn cội
như dường xa xôi
.
.