30 thg 12, 2012

cuối năm đời tính sổ

cuối năm đời tính sổ
còn nhiều lắm nợ vay
nợ núi sông chưa trả
nào xoá được nỗi đau

nợ cha mẹ ơn sâu
làm sao mà đền đáp
nợ anh chị em tôi
dòng tuổi thơ mất mát

nợ em cái duyên nợ
xin khất lại đời sau
nợ bạn tôi cuộc nhậu
lâu rồi chẳng cùng say

nợ người cái tình người
mà tôi lòng ích kỷ
nợ đất trời bao dung
mà tâm còn vẩn đục

mong năm tới .tôi mới
dần dà trả nợ vay
mong năm tới .người mới
rộn tiếng cười trong veo



  

27 thg 12, 2012

bài vô đề số ba



ảo mờ nhân gian
hồn
sóng sánh
cuốn theo dòng
nước chảy
băn khoăn

tim
nghe nhịp thở
trối trăn
xác xơ
tìm mãi nguồn căn
dại khờ



23 thg 12, 2012

thế gian ngày chưa tận

thế gian ngày chưa tận
em chưa lên thiên đàng
tôi không sa hoả ngục
mình vẫn còn lanh quanh

ta bắt đầu ngày mới
dành cho nhau nụ cười
giữa cuộc đời muốn khóc
con người rồi dễ thương

.
.

17 thg 12, 2012

nhẹ qua cơn gió

em đến, nhẹ qua cơn gió thổi
ru ta, đêm giấc trở trăn đầy
những buổi sáng mơ hồ thức dậy
có em bên đời hay mộng thôi

em đi, chút hương trầm ở lại
vẫn ngọt ngào giọt nắng ban ơn
yêu em, chợt nghe lòng độ lượng
dù mai kia, trăm tuổi nỗi buồn


13 thg 12, 2012

về ..

về thôi kẻo muộn
nắng chiều
đừng nghe lời gió
rêu rao
kinh buồn

về thôi kẻo trễ
linh hồn
lên rừng
bỏ phố
thả rong bốn mùa

về thay chiếc áo
xanh màu
về cho nhẹ nhõm
khổ đau
đất trời

về làm cây cỏ
xanh ngơi
về cho tức tối
thằng người
trong tôi

hết rồi nhức nhối
cuộc đời
về trong thinh lặng
nói lời
vô biên ..

   

12 thg 12, 2012

mời em

trái tim tôi cánh mở
thả buồn bay lên trời
mời em sang nhà mới
khoe nụ cười trên môi

tiếng nhạc lòng chơi vơi
trong tôi cơn mộng khẽ
em ơi đừng về nhé
kẻo tôi lại buồn thôi ..

10 thg 12, 2012

bài vô đề số hai

  
suơng mưa
lấm tấm bụi mờ
nhạt nhòa khung vắng
hồ mơ
đất trời

nỗi buồn
máng nhẹ áo tơi
chút tàn phai
giữa cuộc đời
hoài nghi


8 thg 12, 2012

vô tư

em
tay cửa mở vô tư
vui
chân bước sáo
cho từ nhân tôi

nhẹ nhàng
ngôn ngữ nói lời
ru tôi
đời nhận
môi cười hồn nhiên

rong chơi
một cõi bồng bềnh
mông mênh
con nước
lặng yên buổi chiều

buông lơi
sầu đáy muộn phiền
dỗ tôi
ngủ giấc
em miền hoang sơ



7 thg 12, 2012

bài vô đề số một

đến đi
lầm lũi tháng ngày
thằng tôi rượt đuổi
miệt mài bóng ma

ông trời
giăng lưới chẳng tha
nắng mưa đổ xuống
trầm kha bạc đầu


riêng tư





   dường như mỗi người có một cái khoảng trống rất là riêng tư.
cái cô đơn tự có trong tâm hồn. rất là tự nhiên. cái riêng tư mà như
không thể nói ra được. nỗi đau nhè nhẹ lẩn khuất tận đáy lòng. khư khư
ôm lấy. chấp nhận. như thể hiện mỗi phần đời trong chúng ta

rồi một sự thể nào đó rất tình cờ. ngẫu nhiên. ta trải mình ra như
một thảm cỏ xanh biếc. mượt mà. cái riêng tư như hết còn riêng tư
bay bổng. hoá thân thành đôi cánh chim bay vượt thoát ra khỏi thân
mình. chia xẻ sự sống

và như ta tìm thấy nụ cười của chính ta đã mất tự bao giờ .



những nhánh hoa

người trổ nhánh hoa thơ
cho tâm hồn xao động
trong đất trời độ lượng
người trổ nhánh hoa đời

cõi trần gian huyền diệu
trên từng nhánh hoa người
hoá thân từ cát bụi
xin được mãi tinh khôi