23 thg 10, 2014

vô đề .14

có đôi mắt mở..
mù lòa
nhìn đêm thăm thẳm
nhìn ngày vô duyên

thấy em má lúm..
đồng tiền
chợt con mắt
sáng như đèn pha đêm

nhìn đời
mộng, thực bồng bềnh
có đôi mắt mở..
mông mênh mù loà
.

17 thg 10, 2014

bức vẽ có nhiều màu xám tối

trời dưng không trở lạnh thật bất ngờ .buổi sáng đi làm tôi vẫn độc nhất cái quần short, áo thung, vì vẫn nghĩ rằng còn là mùa hè, cuối hè thì đúng hơn vì những học sinh đã bắt đầu trở lại trường

vậy mà bây giờ, chiều dần rơi, từng mảng mây đen che khuất ánh mặt trời mỏng manh cuối ngày .trời như là muốn mưa, gió ở đâu kéo về từng cơn nhè nhẹ, luồn lỏi trong tôi .chợt rùng mình vì cơn gió lạnh thoáng thổi qua, co ro thân thể và tôi thấy cô đơn lạ  .cái cô đơn của con phố vắng, của bãi biển không người và tôi nghe rõ từng đợt sóng vỗ đều

cái lành lạnh của trời sắp vào thu, vài chiếc lá rơi rụng , hờ hững .cảnh chiều tàn ôi sao buồn bã, len lỏi nhè nhẹ qua lớp quần áo mỏng, như thấm lần từng chút vào trong da thịt .tôi ngồi trơ, bất động nhìn cảnh vật chung quanh như nhìn một bức vẽ có nhiều màu xám tối

ngồi thật lâu như thế, rỗng tuếch đầu óc, dửng dưng trong một góc quán trên vỉa hè con phố biển .ly cafe sữa nguội ngắt màu nâu đục, ngại ngần thoáng giây tôi cầm lên uống cạn, trả tiền và bươc xuống đường

con phố bước vào đêm, ánh đèn vàng héo hắt .cô gái với mái tóc rối bay trong gió đứng chờ ở trạm xe buýt, giơ tay che miệng ngáp, ngái ngủ .tôi bước qua, chợt mỉm cười, một nụ cười rất là vô nghĩa

đã hết rồi một ngày ..