dường như mỗi người có một cái khoảng trống rất là riêng tư.
cái cô đơn tự có trong tâm hồn. rất là tự nhiên. cái riêng tư mà như
không thể nói ra được. nỗi đau nhè nhẹ lẩn khuất tận đáy lòng. khư khư
ôm lấy. chấp nhận. như thể hiện mỗi phần đời trong chúng ta
không thể nói ra được. nỗi đau nhè nhẹ lẩn khuất tận đáy lòng. khư khư
ôm lấy. chấp nhận. như thể hiện mỗi phần đời trong chúng ta
rồi một sự thể nào đó rất tình cờ. ngẫu nhiên. ta trải mình ra như
một thảm cỏ xanh biếc. mượt mà. cái riêng tư như hết còn riêng tư
bay bổng. hoá thân thành đôi cánh chim bay vượt thoát ra khỏi thân
mình. chia xẻ sự sống
và như ta tìm thấy nụ cười của chính ta đã mất tự bao giờ .
nè, bata!
Trả lờiXóabạn đi đâu mất tiu mà hỏng ghé về nhà mới dzậy?
giáo qua xin phép bạn cho giáo đăng bài thơ họa ở nhà bạn, coi như quà mở hàng bài mới nhất bên blog của giáo. bạn có vui lòng hong?
hehe... vô tư bên nhà giáo là... em của vô tư bên bata mừ! chịu hén!
dạ cô giáo cứ tự nhiên, không phải xin xỏ gì hết ..thích thì cứ rinh về hen ..bata thân tặng cô giáo độc đáo ..hi hi ;-)
Xóacái gì mà dạ thưa thấy ghê!
Xóavô tư em cảm ơn vô tư anh nhe!hehe...
bata la cà... hehe...