vó chiều
ngựa mỏi đường dài
kiếp rong ruổi đã
mệt nhoài xác thân
mệt nhoài xác thân
nẻo qua
chợt thoáng ngại ngần
tháng ngày trước mặt
chùn chân bất ngờ
soi mình
dòng suối bơ vơ
bóng thời gian đuổi
bạc phơ mái đầu
trầm thân
gội rửa vết đau
vói tay khép cánh
lao đao cửa đời
giang hồ
nhọc bước về thôi
nghe xanh xao nhẹ
cỏ đồi mênh mông
lặng thinh
ta cõi vô thường
ta cõi vô thường
lanh quanh hàng giậu
nhánh hồng lên bông
.
.
.
.
soi mình
Trả lờiXóadòng suối bơ vơ
bóng thời gian đuổi
bạc phơ mái đầu
đọc câu này mà giựt mình, bèn dòm lại coi tóc mình đã... bạc phơ mái đầu chưa để còn... mua thuốc nhuộm! hehe...
thơ chi mà lúc nào cũng buồn thỉu buồn thiu hè! nhưng miễn anh ba đọc cái còm của giáo rùi cười tủm tỉm là được! hehe...
cảm ơn nhìu nhìu G ui ..anh ba là bạn của nỗi buồn mà, nhưng đọc cái com của G anh ba đang tủm tỉm đây ..hihi
XóaBài thơ hay quá bạn à!
Trả lờiXóaNghe mênh mang một nỗi buồn đời cứ quẩn quanh ta...
xin cảm ơn HB, rất vui khi bạn ghé nhà ..chúc vui
XóaThôi, không khen nữa, ghét chú rồi.
Trả lờiXóaCái hình ảnh kết ở cuối bài, nhẹ tênh hà, lại sắc màu nữa chứ, vậy mà sao đọc ...thấy lòng...sao sao đó.
Chú Bata khỏe không nè ? Không thấy chú buồn mún chít á ! ( xạo dễ sợ lun ! ) hì hì
Giữ gìn sức khỏe nha chú !
..lòng sao sao là sao sao hả tám, chú vẫn khoẻ tám à ..vui nha
Xóalà Tám thấy chú Bata ngó bông nở mà chú hổng được dzui, làm Tám buồn theo í mà. hì hì
Xóangó bông hoa nở thì vui chứ tám sao lại buồn được ..chú đang cười thầm mà, hihi
Xóagiang hồ
Trả lờiXóalạc bước quanh em
tiếng ru lạc giọng rớt bên chiều vàng
giang hồ
tay mớ ngổn ngan
câu thơ mở cửa thiên đàng gọi ta ...
cũng mong lạc bước quanh em và mở được cửa vào thiên đàng ..haha
Xóađọc thơ anh mênh mông buồn nơi xa bình an anh nhé
Trả lờiXóacô em cũng vậy nha ..chúc vui
XóaLặng thinh
Trả lờiXóatrông cõi mênh mông
Trông em xa vắng
trông tôi ngồi chờ ...
cảm ơn nhìu nhìu, vui nhé bạn tui ..hihi
Xóa