trời dưng không trở lạnh thật bất ngờ .buổi sáng đi làm tôi vẫn độc nhất cái quần short, áo thung, vì vẫn nghĩ rằng còn là mùa hè, cuối hè thì đúng hơn vì những học sinh đã bắt đầu trở lại trường
vậy mà bây giờ, chiều dần rơi, từng mảng mây đen che khuất ánh mặt trời mỏng manh cuối ngày .trời như là muốn mưa, gió ở đâu kéo về từng cơn nhè nhẹ, luồn lỏi trong tôi .chợt rùng mình vì cơn gió lạnh thoáng thổi qua, co ro thân thể và tôi thấy cô đơn lạ .cái cô đơn của con phố vắng, của bãi biển không người và tôi nghe rõ từng đợt sóng vỗ đều
cái lành lạnh của trời sắp vào thu, vài chiếc lá rơi rụng , hờ hững .cảnh chiều tàn ôi sao buồn bã, len lỏi nhè nhẹ qua lớp quần áo mỏng, như thấm lần từng chút vào trong da thịt .tôi ngồi trơ, bất động nhìn cảnh vật chung quanh như nhìn một bức vẽ có nhiều màu xám tối
ngồi thật lâu như thế, rỗng tuếch đầu óc, dửng dưng trong một góc quán trên vỉa hè con phố biển .ly cafe sữa nguội ngắt màu nâu đục, ngại ngần thoáng giây tôi cầm lên uống cạn, trả tiền và bươc xuống đường
con phố bước vào đêm, ánh đèn vàng héo hắt .cô gái với mái tóc rối bay trong gió đứng chờ ở trạm xe buýt, giơ tay che miệng ngáp, ngái ngủ .tôi bước qua, chợt mỉm cười, một nụ cười rất là vô nghĩa
đã hết rồi một ngày ..
vậy mà bây giờ, chiều dần rơi, từng mảng mây đen che khuất ánh mặt trời mỏng manh cuối ngày .trời như là muốn mưa, gió ở đâu kéo về từng cơn nhè nhẹ, luồn lỏi trong tôi .chợt rùng mình vì cơn gió lạnh thoáng thổi qua, co ro thân thể và tôi thấy cô đơn lạ .cái cô đơn của con phố vắng, của bãi biển không người và tôi nghe rõ từng đợt sóng vỗ đều
cái lành lạnh của trời sắp vào thu, vài chiếc lá rơi rụng , hờ hững .cảnh chiều tàn ôi sao buồn bã, len lỏi nhè nhẹ qua lớp quần áo mỏng, như thấm lần từng chút vào trong da thịt .tôi ngồi trơ, bất động nhìn cảnh vật chung quanh như nhìn một bức vẽ có nhiều màu xám tối
ngồi thật lâu như thế, rỗng tuếch đầu óc, dửng dưng trong một góc quán trên vỉa hè con phố biển .ly cafe sữa nguội ngắt màu nâu đục, ngại ngần thoáng giây tôi cầm lên uống cạn, trả tiền và bươc xuống đường
con phố bước vào đêm, ánh đèn vàng héo hắt .cô gái với mái tóc rối bay trong gió đứng chờ ở trạm xe buýt, giơ tay che miệng ngáp, ngái ngủ .tôi bước qua, chợt mỉm cười, một nụ cười rất là vô nghĩa
đã hết rồi một ngày ..
Bức tranh anh ba vừa vẽ có nhiều màu xám thiệt đó, thêm cái lạnh đầu thu nữa, thiệt là buồn cho người tha hương hả anh ba? hic... Zìa quê đi anh!
Trả lờiXóabuồn thiệt hả giáo ..trời bên này mới chớm thu ,đã lành lạnh .hết hè nên con phố biển buồn hiu hắt ,về quê ..chưa biết chừng ,vẫn là những nỗi nhớ cồn cào
XóaNghe buồn buồn vậy Bata ... Anh mà vậy Thụy đọc không khoái chút nào ...
Trả lờiXóa( P/S: áo thun không có g nha anh )
không khoái cũng ráng khoái nha đi bồ tèo ..nỗi buồn ngàn năm mà ,hihi
Xóavậy hả thụy ,cảm ơn nha .cứ nghĩ là áo thung ..
Mô Phật. Lần đầu tiên thấy chú Bata viết văn. Thiện tai! Thiện tai !
Trả lờiXóaSài gòn chỗ Tám vẫn còn mưa tơi tả chú Bata ui. Buồn mún chít lun nè. Tám đang hình dung ông già tóc bạc đeo kính nobita gọng đen, mặc áo thun.... ba lỗ, chơi thêm cái quần cụt ... bông nữa , đi lơn tơn... Chú Bata ! Xem có giống chú hông hén ! hì hì
thì cũng tập tành văn chương với người ta chứ ..hihi, tui già nhưng còn thể thao lắm đó nha tém ..
XóaLike cho tinh thần thể thao của chú Bata. Mà chú k đc nói chú già nghen. Vẫn còn trẻ chán, ít ra là so dí..... bà nội của Tám. Hì hì
XóaDô diên chịu không nỗi lun.
ừa, đúng là dô diên và tám tàng ..hehe
XóaHN trời cũng u ám sắp bước vào đông ,đọc bài anh thấy lòng chùng xuống .bất ngờ với avata của anh
Trả lờiXóabên này mới vào thu mà đã hơi lạnh rồi ,mưa nữa ..ở chỗ nào rồi cũng quen chỗ ấy, chỉ hơi buồn một chút thôi ..đổi cái avata khác cho nó đỡ buồn, hihi
Xóa